Hành trình tìm về gia đình của những đứa con thất lạc nhiều năm chưa khi nào dễ dàng, và còn khó khăn hơn khi ngày ra đi, họ chỉ là những đứa trẻ với mảnh ký ức vỡ vụn về người thân. Giống như trường hợp của cô Nguyễn Thị Lan (SN 1970, An Giang) mới được chia sẻ trên kênh Tuấn Vỹ, cô rời khỏi nhà từ năm 10 tuổi, chỉ còn nhớ mang máng nơi mình từng sống và vài cái tên người nhà.
Có phải dì không thương con?
Theo chia sẻ của cô Lan, gia đình cô sống ở Tây Ninh, cha là ông Sáu và mẹ là bà Đào. Cuộc sống khó khăn lại xảy ra nhiều mâu thuẫn, nên tới năm 1973, ông Sáu và bà Đào quyết định chia tay, cô Lan sống cùng cha.
Sau đó ít lâu, ông Sáu lấy vợ mới là bà Tư và có thêm 4 người con. Cha có vợ con mới, trong lòng cô Lan rất buồn. Cô Lan lại là đứa trẻ bướng bỉnh và có phần nghịch ngợm nên không ít lần bị mẹ kế dạy bảo nghiêm khắc. Cũng vì điều đó mà cô Lan luôn nghĩ: “Dì chẳng thương mình”.
Con đã lạc nhà từ năm 10 tuổi (Ảnh minh họa)
Biến cố xảy đến năm cô Lan được 10 tuổi. Vì không thể chấp nhận cuộc sống bên dì và các em cùng cha khác mẹ, cô Lan đã bỏ trốn khỏi nhà.
Vì còn nhỏ, cô Lan chẳng biết đi đâu về đâu. Từ khi rời khỏi nhà, cô Lan cứ lang thang khắp nơi, ngủ đầu đường xó chợ, gặp ai cho gì thì ăn đó để sống qua ngày. May mắn sau đó, cô được một gia đình nhận làm con nuôi và đổi tên thành Loan.
Bắt đầu từ đó, cô Lan sống cùng gia đình nuôi với cái tên Loan. Cô không còn nhớ nhiều về gia đình cũ, trong ký ức của đứa trẻ 10 tuổi khi ấy chỉ là những lần bị dì mắng, đánh. Sau này cô lấy chồng, sống An Giang bằng nghề nhặt ve chai.
Cô Lan chia sẻ thông tin tìm người thân
Cuộc sống cơ cực, cô cũng chỉ muốn kiếm ăn cho qua ngày. Thế nhưng càng về già, cô Lan lại càng nhớ gia đình ruột thịt. Với chút thông tin còn nhớ được về quê quan và tên những người trong nhà, cô Lan đã chia sẻ lên kênh Tuấn Vỹ, chỉ mong được gặp lại người thân.
Mọi trăn trở đã được tháo gỡ
Thật may mắn chỉ sau vài ngày, em gái cùng cha khác mẹ của cô Lan đã lên tiếng và xin được kết nối để nhận chị gái. Sau đó, cô Lan đã được gặp cha và dì, cùng nhau kể lại câu chuyện năm xưa khi sống chung dưới một mái nhà.
Ông Sáu và bà Tư hiện vẫn còn khỏe mạnh, minh mẫn nên đã chia sẻ lại mọi điều, giúp cô Lan tháo gỡ hết trăn trở. Qua lời kể của cha và dì, cô Lan chỉ khóc nức nở rồi nói sẽ quên hết mọi chuyện trong quá khứ. Giờ đây, cô Lan chỉ mong được đoàn tụ với gia đình ruột thịt, được trở về nơi mình đã sinh ra.
Cô Lan đã gặp lại cha sau 45 năm xa cách
Hiện tại, gia đình ông Sáu sống ở Đồng Tháp, cô Lan đã ngay lập tức tới gặp người thân. Giây phút gặp lại, cô Lan không giấu nổi xúc động, ôm cha bật khóc. Cô cũng nhanh chóng vào chào dì và gọi tiếng “mẹ” đầy thổn thức.
Trong giây phút nghẹn ngào, cả 3 người đã ngồi lại và cùng nhau nói rõ mọi chuyện năm xưa. Bà Tư nhắn nhủ với cô Lan: “Không phải mẹ không thương con, mẹ rất thương nhưng con lì quá, mẹ phải dạy bảo, có phần nghiêm khắc nhưng chưa khi nào mẹ đuổi con đi”.
Lúc bấy giờ cô Lan mới biết, sau khi cô trốn khỏi nhà, gia đình đã đi khắp nơi tìm kiếm nhưng chẳng có tin tức gì. Ai cũng mong mỏi có ngày đoàn tụ hôm nay và thật may mắn, cô Lan đã chủ động tìm về.
Cả 3 người đã trò chuyện cùng nhau
Giây phút ấy, mọi nỗi đau trong quá khứ đã tan biến, cô Lan khóc nấc trong vòng tay người thân. Đôi bên nghẹn ngào không nói nên lời, họ vui mừng vì sau 45 năm vẫn được gặp nhau khỏe mạnh.
Nguồn: Tuấn Vỹ kết nối yêu thương
