Trong dòng chảy của thời gian, đôi khi những sợi dây liên kết gia đình tưởng chừng đã đứt bất ngờ được nối lại bằng một phép màu giản dị. Câu chuyện của bà Trish Caller, 61 tuổi và June Thompson, 63 tuổi là minh chứng cho điều đó.
Lớn lên trong những lời kể về người chị cả cùng mẹ khác cha là Geraldine Ratcliffe, 77 tuổi, hai chị em chưa bao giờ dám mơ đến một ngày có thể đoàn tụ. Suốt bao năm dài, họ đã nỗ lực tìm kiếm người thân nhưng không có kết quả. Thế rồi, một xét nghiệm DNA định mệnh đã thắp lên tia hy vọng, dẫn lối họ đến cuộc hội ngộ diệu kỳ sau hơn 7 thập kỷ lạc mất nhau.
Bà Mary Wills ngày còn trẻ.
Năm 1952, một nỗi đau xé lòng đã chia cắt gia đình họ khi người mẹ Mary Willis, buộc phải trao đi đứa con gái bé bỏng Geraldine mới 4 tuổi. Gánh nặng của xã hội và những bí mật thầm kín đã cướp đi của họ những năm tháng bên nhau.
Mẹ của họ, bà Mary, mang trong tim nỗi day dứt khôn nguôi và luôn ấp ủ hy vọng tìm lại đứa con gái đầu lòng. Người con út Trish Caller đã lớn lên cùng với nỗi trăn trở ấy.
"Có chị Geri trong cuộc đời là điều tôi luôn khao khát", bà nghẹn ngào chia sẻ.
Ba chị em đoàn tụ.
Bà Mary Willis cũng hết lòng tìm kiếm Ratcliffe nhưng không thành. Năm 2011, bà qua đời nhưng giấc mơ đoàn tụ vẫn âm ỉ cháy trong tim những người con. Năm 2023, một hành động tưởng chừng như ngẫu nhiên của Laura Polley, con gái Trish, khi gửi đi mẫu ADN đã mở ra một chương mới đầy bất ngờ.
Tháng 4 năm 2025, một kết quả trùng khớp hiện lên như tia sáng giữa màn đêm. Bà Trish vội vã gửi email cho chị Geraldine, không quên trấn an người chị rằng dù ngày gửi là Cá tháng Tư, đây hoàn toàn không phải là một trò đùa.
Sự hoài nghi ban đầu không chỉ xuất hiện ở bà Geraldine. "Tôi đã nghĩ Laura đang trêu tôi vào ngày Cá tháng Tư", bà Trish cười nhớ lại.
Nhưng sự thật không thể chối cãi. Qua những cuộc trò chuyện trực tuyến, sợi dây tình thân đã dần được nối lại. Và rồi, khoảnh khắc lịch sử ấy cũng đến, khi ba người phụ nữ với những dòng chảy cuộc đời riêng biệt lần đầu tiên đứng chung một khung hình.
"Lần gặp nhau đầu tiên ấy thật xúc động, chúng tôi có những nét tương đồng kỳ lạ và cùng chung một kiểu cười”, bà Trish bộc bạch.
Bà Ratcliffe (thứ 2 từ trái sang) gặp gỡ gia đình mình ở Taunton, Somerset, Anh.
Trong những câu chuyện sẻ chia, họ dần hé lộ những mảnh ghép quá khứ. Người mẹ quá cố của họ là một trong những người sống sót tại Nhà dành cho mẹ và bé Bessborough nổi tiếng ở Ireland. Bà chỉ mới 21 tuổi khi sinh Ratcliffe vào năm 1948.
Tại nơi này, những phụ nữ yếu thế đã phải chịu đựng sự tàn nhẫn và bị ép buộc trao con cho người khác. Theo tờ Gazette, từ năm 1922 đến năm 1988, khoảng 900 đứa trẻ đã vĩnh viễn nằm lại nơi đây.
"Mẹ chưa bao giờ nói dối chúng tôi, mẹ chỉ là không thể nói ra sự thật vì bà tin rằng mình đã phạm một tội lỗi không thể tha thứ", bà Trish nghẹn ngào giải thích.
Sau nỗi đau mất con, bà Mary đã rời Ireland, tìm thấy hạnh phúc mới bên người chồng Peter Wills và sinh được Trish, June cùng người em trai Stephen. Dù vậy, vết sẹo trong tim bà vẫn âm ỉ.
Bà Ratcliffe viếng mộ người mẹ quá cố của mình.
Giờ đây, khi 3 chị em đã tìm thấy nhau, họ cùng đến viếng mộ mẹ, bày tỏ lòng kính trọng và sẻ chia niềm hạnh phúc muộn màng. Họ cũng đang ấp ủ một chuyến đi đến Ireland để tìm về những dấu vết tuổi thơ của mẹ, để hiểu hơn về những tháng ngày bà đã trải qua.
Dù không thể có được niềm vui đoàn tụ khi mẹ còn sống, bà Trish tin rằng sự xuất hiện của chị Geraldine là một "phép màu hoàn toàn".
"Chúng tôi cảm nhận được mẹ đang ở bên cạnh, dõi theo từng bước chân của chúng tôi. Đây là điều mà mẹ đã luôn mong muốn", bà nói với một niềm tin sâu sắc.
Câu chuyện này không chỉ là hành trình tìm lại người thân thất lạc mà còn là minh chứng cho sức mạnh phi thường của tình mẫu tử và sự kiên trì vượt qua những thử thách nghiệt ngã của số phận. Giọt máu thiêng liêng dù trải qua bao nhiêu năm tháng cách trở, cuối cùng vẫn tìm được về với nhau.
