Câu chuyện tìm mẹ ruột người Việt của anh Arthur Chareire (SN 1994, sống tại Pháp) sau 31 năm xa cách, được chia sẻ trên mạng xã hội đã nhận được sự quan tâm của cộng đồng. Theo chia sẻ, anh Arthur Chareire có tên Việt Nam là Vũ Văn Dậu, sinh ra tại Bệnh viện Bạch Mai (Hà Nội).
Cách đây 31 năm về trước, sau khi sinh ra anh được 4 ngày tuổi, người mẹ đã rời khỏi bệnh viện không một lời nhắn nhủ. Sau đó, anh theo gia đình nuôi sang Pháp sinh sống. Tới khi trưởng thành, niềm mong mỏi được gặp mẹ ruột đã thôi thúc anh quyết tâm trở về Việt Nam.
Anh Arthur Chareire mong muốn tìm mẹ ruột người Việt
Quyết tâm tìm mẹ dù cơ hội mong manh
Khi sang Pháp, anh Arthur sống ở vùng nông thôn yên bình và được cha mẹ nuôi ân cần chăm sóc. Dù cuộc sống không giàu sang nhưng anh đã có một tuổi thơ hạnh phúc. Thấy anh sớm bộc lộ năng khiếu về nghệ thuật và thể thao, gia đình cũng cho anh theo học để phát triển tài năng. Hiện tại, anh Arthur đang sống ở Paris và làm nghề đạo diễn.
Từ lúc còn nhỏ, cha mẹ người Pháp không hề giấu giếm chuyện anh là con nuôi. Họ vẫn giữ toàn bộ hồ sơ nhận nuôi và giấy khai sinh năm xưa để một ngày nào đó trao tận tay con trai. Đến khi trưởng thành, chàng đạo diễn gốc Việt luôn đặt câu hỏi về nguồn cội của mình và nung nấu quyết tâm tìm lại mẹ ruột.
Cách đây khoảng một năm trước, anh Arthur tình cờ gặp một cô gái cũng được nhận nuôi. Cô ấy đã tâm sự với anh về việc nhờ hội nhóm trên mạng xã hội giúp cô đoàn tụ với mẹ ruột ở Việt Nam. Anh tham gia nhóm và đọc rất nhiều câu chuyện, bình luận của mọi người.
Trong lòng anh chỉ đau đáu một điều: “Hành trình tìm người thân của họ còn gian nan và ít thông tin hơn mình nhưng vẫn tìm được. Vậy thì tại sao mình không thử?”. Vậy là dù hi vọng mong manh, nhưng khao khát tìm mẹ ruột trỗi dậy, anh đã quyết định chia sẻ câu chuyện của mình và được báo chí Việt Nam cũng như cộng đồng mạng giúp đỡ.
Anh đã chia sẻ thông tin để tìm mẹ ruột của mình
Anh Arthur không biết tiếng Việt, cũng chẳng có chút ký ức nào về quê hương hay người thân ruột thịt. Tất cả những gì anh có là tờ giấy khai sinh ghi tên mẹ và địa chỉ quê quán,... đối với anh đó là thứ quý giá nhất trên đời, giúp anh có thêm hi vọng tìm mẹ. Và chỉ sau 3 ngày, tin vui đã đến với anh khi có người trùng khớp thông tin xin liên hệ để xác nhận.
“Tôi chưa bao giờ dám tưởng tượng trông mẹ mình ra sao”
Ngay khi nhận được thông báo đã có người lên tiếng và mọi thông tin cung cấp đều trùng khớp với tờ giấy khai sinh, anh Arthur đã không giấu được sự xúc động. Đây là điều mà anh chờ đợi từ rất lâu, sau nhiều lần xác nhận thông tin qua mạng xã hội thất bại. Ngay lập tức, họ tiến hành lấy mẫu xét nghiệm ADN.
“Tôi vừa bất ngờ vừa vui mừng nhưng cũng rất lo lắng. Tôi sợ bản thân mình đang hi vọng quá nhiều. Trong những ngày chờ kết quả, tôi luôn cố trấn an bản thân rằng mọi chuyện đang diễn ra tốt đẹp, loại bỏ suy nghĩ về một kết quả xét nghiệm ADN âm tính”, anh Arthur tâm sự.
Với anh, mọi chuyện diễn ra quá nhanh và dường như anh chưa sẵn sàng đối diện. Trong lòng chàng trai trẻ chưa khi nào dám mơ về một ngày sẽ gặp mẹ, cũng chưa từng tưởng tượng trông mẹ ra sao. Thế nhưng, khi những hình ảnh đầu tiên của người phụ nữ lớn tuổi đang nghi ngờ là mẹ anh được chia sẻ, anh đã mỉm cười hạnh phúc vì trông người ấy rất giống anh.
Anh Arthur hi vọng một ngày sẽ được trở về Việt Nam gặp mẹ ruột
Con chỉ muốn gặp mẹ để nói lời cảm ơn…
Anh Arthur thừa nhận, bản thân chưa bao giờ oán trách mẹ ruột và sẵn sàng tha thứ mọi chuyện. Trong tờ giấy khai sinh của anh, tên cha được để trống, điều này khiến anh suy nghĩ về những khó khăn của mẹ tại thời điểm sinh anh ra. Có lẽ vì bất đắc dĩ, vì hoàn cảnh trớ trêu nên bà mới phải bỏ con mình lại bệnh viện và lặng lẽ rời đi.
Anh mong muốn tìm được mẹ ruột nhưng cũng sợ bà từ chối gặp mặt vì hoàn cảnh khó nói. “Có khi nào mẹ không muốn gặp lại tôi? Tôi không đòi hỏi gì cả, tôi chỉ muốn biết trông mẹ thế nào, tìm hiểu một chút về cuộc sống của mẹ, mời mẹ một bữa ăn và nói lời cảm ơn. Tôi cũng muốn kể cho mẹ nghe về cuộc sống và hành trình của tôi”, anh Arthur bộc bạch.
Chàng đạo diễn cho biết, anh sẽ tới Việt Nam vào tháng 11/2025. Anh hi vọng lúc đó sẽ được gặp mẹ ruột của mình, người mà anh luôn thắc mắc “trông như thế nào” suốt những năm tháng qua. Trong lòng anh luôn đau đáu nỗi niềm về thăm quê hương Việt Nam và nếu có cơ hội, anh sẽ ở lại thật lâu tại nơi mình đã sinh ra.
