Trong một góc nhỏ của khu dân cư Gusaoshu, quận Giang Hán, tỉnh Vũ Hán, Trung Quốc, có một "ốc đảo" của tình yêu thương mang tên Trung tâm Dịch vụ Giáo dục "Bông hoa Tình yêu". Nơi đây, những đứa trẻ gặp khó khăn, con em của công nhân nhập cư, những gia đình đặc biệt, và những hoàn cảnh éo le tìm thấy một mái ấm, một chốn học hành miễn phí. Và trái tim của "ốc đảo" ấy chính là cô Xiang Xuqian hay còn gọi là "mẹ Xiang" trong lòng những đứa trẻ.
Một lựa chọn khó khăn đã tạo nên sự kiên trì suốt 11 năm
Câu chuyện của cô Xiang Xuqian bắt đầu từ năm 1998, khi cô đến Vũ Hán và trở thành giáo viên tại trường tiểu học Lixin, một ngôi trường dành cho con em công nhân nhập cư. Mối duyên với những đứa trẻ kém may mắn bén rễ từ đó.
Năm 2014, khi trường Lixin giải thể, hơn 30 học sinh đứng trước nguy cơ không thể tiếp tục đi học do vấn đề về hộ khẩu và người giám hộ. Vốn có thể thuận lợi chuyển công tác theo trường song cô Xiang không đành lòng để lại những đứa trẻ.
Cô quyết định từ bỏ công việc nhà nước và với sự hỗ trợ của cộng đồng Gusaoshu, cô thành lập trung tâm "Bông hoa Tình yêu". Từ hai căn phòng trống rỗng ban đầu, nơi đây dần biến thành một lớp học ấm cúng, đầy đủ tiện nghi với bàn ghế, bảng đen và những bức tường màu xanh nhạt.
Với cô Xiang Xuqian, những đứa trẻ ở trung tâm này đều như con ruột của mình.
Tại đây, cô không chỉ là một giáo viên mà còn là một người mẹ đúng nghĩa. Mỗi ngày, từ 6 giờ 30 sáng, cô đã bắt đầu công việc: dọn dẹp lớp học, chuẩn bị mọi thứ tươm tất. Hình ảnh cô lặng lẽ dúi bữa sáng vào tay những đứa trẻ đang ăn miếng bánh nguội, nhẹ nhàng đắp lại chăn cho chúng khi ngủ trưa hay nắm tay đưa những đứa trẻ không có người đón về nhà... đã trở nên rất đỗi quen thuộc.
Gia đình cô Xiang cũng là một phần không thể thiếu trong hành trình đầy yêu thương này. Chồng cô phụ trách việc đi chợ và nấu ăn, còn con gái cô lo liệu hậu cần. Chú ban đầu có chút lo lắng về trách nhiệm nhưng khi chứng kiến sự tận tâm của vợ đã hiểu ra và cũng hết lòng hỗ trợ. Thậm chí, anh chị của chú cũng thường xuyên đến đây giúp đỡ.
Vào những dịp đặc biệt, khi lũ trẻ không thể về nhà, cô Xiang lại đón chúng về nhà mình. Vào các ngày lễ tết, họ còn đưa những đứa trẻ về quê hương ở huyện Kiến Thủy, cho chúng trải nghiệm cuộc sống miền quê nơi sông nước, ăn thịt hun khói và đốt pháo hoa.
Không chỉ chăm sóc về mặt thể chất, cô Xiang Xuqian còn đặc biệt quan tâm đến sức khỏe tinh thần của những đứa trẻ đặc biệt này. Cô thường kể chuyện, chơi trò chơi cùng các em, giúp chúng trở nên cởi mở và tự tin hơn trong giao tiếp.
Dù đã 58 tuổi, lưng đã còng đi, tóc đã bạc nhiều, cô vẫn chưa muốn nghỉ ngơi. "Đợi lứa trẻ này vào tiểu học, tôi sẽ nghỉ ngơi. Chúng như con ruột của tôi vậy, tôi không nỡ", cô chia sẻ.
Chiếc điện thoại của cô lưu giữ đầy ắp những khoảnh khắc trưởng thành đầu tiên của các em, từ nét chữ đầu tiên đến những lần biểu diễn văn nghệ.
Hành trình yêu thương được tiếp nối
Trung tâm “Bông hoa Tình yêu” không chỉ là nỗ lực của riêng cô Xiang. Một quầy thuốc nhỏ trước cửa trung tâm được cấp phép đặc biệt, đóng góp thu nhập hàng tháng để cải thiện bữa ăn cho lũ trẻ.
Giờ đây, trung tâm này đã trở thành một chuỗi tiếp sức tình yêu thương. Các tình nguyện viên cộng đồng đến dạy vẽ, học sinh cấp 3 đến mang quà, đội ngũ sinh viên đại học thường xuyên tổ chức các buổi học khoa học và thủ công. Ngay cả những khách hàng quen trong khu dân cư cũng trở thành "phụ huynh không chính thức", tự nguyện quyên góp quần áo và đồ dùng học tập.
Giờ đây, trung tâm “Bông hoa Tình yêu” có hàng trăm tình nguyện viên.
Cô Xiang Xuqian tự hào khoe danh bạ điện thoại với hàng trăm tình nguyện viên từ hơn 10 trường học, những người đến dạy học cho các em nhỏ mỗi tuần. Nhiều đứa trẻ đã lớn lên từ nơi đây cũng trở về thăm và tình nguyện giúp đỡ.
Giống như những cây ngô đồng đang đâm chồi nảy lộc trên đường Gusaoshu, "hạt giống tình yêu" được cô Xiang Xuqian gieo 11 năm trước đã lớn thành cây đại thụ vững chãi, che chở cho biết bao thế hệ trẻ thơ. Cô bằng những nếp nhăn và mái tóc bạc của mình đã dệt nên tuổi thơ ấm áp cho biết bao đứa trẻ gặp khó khăn.
"Mỗi đứa trẻ đều là một bông hoa, chỉ là cần những loại đất khác nhau. Trách nhiệm của tôi là giúp chúng tìm thấy mùa xuân của riêng mình”, cô nói.
